CHƯƠNG 1639: DẤU VẾT VẬN MỆNH – QUẢ Một lát sau...
"Chuyện chính là như vậy." Cố Thanh Sơn giải thích lại mọi chuyện.
"Được... Tôi rất muốn đi tới đó, các anh chờ một lát, để tôi viết nốt đoạn cuối cùng này."
Rồi hắn viết nhanh một đoạn văn, xong mới thở phào nhẹ nhõm.
"Anh vừa viết cái gì vậy?" Một Cố Thanh Sơn tò mò hỏi.