CHƯƠNG 2143: TRẬN CHIẾN MỞ MÀN Ở một xó xỉnh vắng vẻ trong viện tu đạo, vô số đá quý xếp chồng lên nhau kê dưới một chiếc sofa mềm mại thoải mái, Laura ngồi trên sofa xoa xoa bả vai mỏi nhừ.
"Còn phải canh chừng hơn bốn tiếng nữa, cũng không biết lúc nào Cố Thanh Sơn quay lại."
Cô bé lẩm bẩm.
Trên sofa đặt một nòng pháo lóe lên ánh sáng lạnh như băng.
Giọng nói trầm thấp phát ra từ nòng pháo: