CHƯƠNG 1958: VUA CHIẾN TRANH (1) Laura lau khóe mắt, nhắm mắt lại, cảm thụ sức mạnh bên trong sợi dây một cách tỉ mỉ.
Sức mạnh trên sợi dây giống như ánh nến che chở cô bé.
Thế nhưng chỉ có một mình cô bé, một mình sống trong khoảng thời không bị hủy diệt hết thảy thì còn có ý nghĩa gì?
Trong bóng đêm tĩnh mịch, giọng nói run rẩy của Laura vang lên:
“Cố Thanh Sơn, anh phải thắng, nhất định phải thắng!”