CHƯƠNG 1855: ĐƯỜNG CỦA RIÊNG MÌNH Cố Thanh Sơn yên lặng lắng nghe.
Gương mặt của Mạc chỉ toàn là đau thương, ánh sáng trên người càng lúc càng ảm đạm.
Cố Thanh Sơn thở dài: “Chúng ta trở về trước đi.”
“Ngươi không hiểu đâu. Ta chính là linh hồn cuối cùng của pháp tắc Ánh Sáng, một khi ta rời đi, Thánh điện được tạo thành từ pháp tắc Ánh Sáng thuần túy này sẽ bị các pháp tắc khác chia cắt.” Mạc nói.
Cố Thanh Sơn nhún vai: “Cho nên ngươi mới ở đây ngồi khóc?”