CHƯƠNG 1825: MỘT CON ĐƯỜNG KHÁC Âm thanh của Tiểu Điệp vang lên: “Ở đây không có bức vách luật nhân quả, nếu như phải đi, chúng ta có thể đi ngay lập tức, nhưng mấu chốt là đi đâu?”
Cố Thanh Sơn nói: “Đi đại chỗ nào thôi. Reneedol sắp tới rồi, chúng ta rời khỏi nơi này rồi tính tiếp.”
Phi Nguyệt kinh ngạc nói: “Nàng ta biết chỗ này? Tỷ tỷ mắt mù, truyền tống tâm linh của tỷ cực mạnh, xin hãy lập tức dẫn chúng ta đi!”
“Được.” Nữ tu sĩ mắt mù đồng ý.
Một giây kế tiếp, Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy quanh thân xuất hiện một làn sóng truyền tống dao động.