CHƯƠNG 1092: ĐIỆU MÚA CHÚNG SINH TẾ MỆNH Lão già đầu trọc vuốt ve chòm râu quai nón màu bạc của mình, ánh mắt toát ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
"Với tư cách là hậu bối của chúng ta, hắn rõ ràng làm được những chuyện mà chúng ta trốn tránh không chịu làm, lại phải chịu quả đắng mà chúng ta để lại."
"Chúng ta không còn mặt mũi nào mà gặp một hậu bối như vậy?"
Cố Thanh Sơn yên lặng nghe.
Nếu như mình là đối phương, chỉ sợ cũng sinh ra ý nghĩ như vậy.