CHƯƠNG 1042: KHÔNG THỂ ĐỢI ĐƯỢC NỮA! Ngọc bội hồ lô thấy hắn trưng ra nét mặt hờ hững, đột nhiên đứng lại giữa không trung, làm như chợt bừng tỉnh.
“Vèo vèo vèo vèo vèo vèo?”
(Lẽ nào hồn lực của ngài không còn nhiều?)
Nó rơi trên mu bàn tay Cố Thanh Sơn, cố lấy hồn lực của mình truyền vào người Cố Thanh Sơn.
Lần này Cố Thanh Sơn cũng có chút cảm động.