"Ước chừng trạc tam thập, rất anh vũ bất phàm, mang theo một con ngựa, trên lưng ngựa còn có một thanh kiếm lớn."
"Lão Tam..."
Mọi người vừa nghe liền biết, chính là Tam sư huynh mà vừa rồi còn luôn miệng nhắc tới.
Thư tín khó trao, người đưa thư không thể chậm trễ.
Trong nồi của Lâm Giác còn không ít phô cái diện, lập tức bảo Tiểu sư muội đi múc một bát, mời người hành thương ngồi xuống cùng dùng bữa.