“Vậy sao thiện tín vẫn chưa rời đi?”
“Chuyện đó mới xảy ra mấy ngày trước. Tiểu nhân mang theo đàn vịt lớn thế này, làm sao đi nhanh được? Nếu mất hết vịt thì về nhà cũng chết đói, khác gì bị yêu quái ăn thịt đâu?”
“Có lý.” Thanh Huyền đạo trưởng nói, “Vậy trên đường đi, thiện tín không gặp phải yêu quái nào sao?”
“Tiểu nhân là người chăn vịt, vừa phải tránh xa núi sâu để không gặp yêu quái, vừa phải tránh xa thôn làng để vịt không ăn lúa. Có lẽ vì vậy mà không gặp phải yêu quái. Hôm nay nghĩ rằng đã đến rìa Cẩm Bình huyện, chỉ còn một ngày nữa là ra khỏi đây, nên mới ngủ ở ven đường lớn.”
“Thì ra là vậy.”