Trong ráng chiều, giữa biển hoa, cự hùng hung hãn lao về phía đạo nhân, giẫm đạp cảnh đẹp dưới chân.
Đạo nhân cầm trường kiếm, thừa dịp dược lực của Thần Hành Đan chưa hết, thân hình phiêu diêu như én, cước bộ lăng không, cũng lao về phía cự hùng.
Người chưa đến, hỏa diễm đã bùng lên trước.
Một tiếng gầm giận dữ vang vọng!
Chẳng ngờ hỏa long kia không đánh trúng cự hùng, mà giữa không trung đã bị một lực lượng nào đó quấy phá, tan nát, lan ra bốn phía.