"Bạch hồ bên cạnh ngươi này có liên quan đến Dao Hoa Nương Nương phải không?"
"Chân Quân thật tinh mắt."
Lâm Giác vừa khen ngợi, vừa đưa tay nhẹ vỗ hồ ly, ý bảo nó đừng ăn nữa, nếu không lễ vật đưa đi đều bị nó ăn hết.
Thiên hạ đâu có đạo lý như vậy chứ?
Hồ ly thì ngậm tiên quả, nghiêng đầu nhìn hắn, lại nhìn Chân Quân, không biết Dao Hoa Nương Nương là ai.