Ngạch Đầu Sơn đã không một bóng người, ánh dương sáng tỏ, tựa hồ vị thần tiên kia chưa từng đặt chân đến nơi đây.
Nhưng cảnh tượng ấy vẫn in hằn trong tâm trí bọn hắn.
Một đám người đành chậm rãi xuống núi.
Tên thân binh nhìn có vẻ đần độn, kỳ thực lại rất lanh lợi, thấy tướng quân đi lại khó khăn, lập tức lấy trường thương làm gậy chống, dâng lên cho tướng quân.
Tướng quân chống trường thương, chậm rãi bước đi, chau mày: