Cuối cùng, hòa hợp cùng núi, trong lòng hắn thậm chí xuất hiện linh hồn của ngọn núi lớn.
Danh sơn có linh, quả thật không sai. Núi này không có sơn thần, nhưng lại có sơn linh, nó là tinh hoa linh khí mà ngọn núi này hấp thu qua ức vạn năm, là một cây cỏ, một hòn đá trong núi, thậm chí là mỗi một người từng đến, mỗi một việc từng làm.
Nó giống như một con người, lại như một quyển sách, như một tấm bia đá, ghi lại hết thảy mọi điều trong núi, cũng ghi lại mỗi người từng đả tọa tu hành, ngâm thơ làm phú trên núi.
Nếu ngươi thấy được nó, cả ngọn núi lớn liền mở ra trước mắt ngươi.
Tầm mắt của ngươi sẽ xuyên qua khoảng cách không gian địa lý, có thể thấy trước mặt, có thể thấy sau lưng, có thể thấy hốc cây đại thụ trong núi, khe hở nham thạch bên trong thân núi, cùng những nơi sâu kín nhất.