Mà phần chột dạ này, chính là bị Lâm Giác nhìn thấy.
"Ta thấy hai người các ngươi nói chuyện rất có chừng mực, ăn mặc cũng giống người đọc sách, sao lại làm ra chuyện không hỏi mà lấy như vậy?"
"Thần tiên thứ tội!"
"Thần tiên thứ tội! Bọn ta bình thường cũng không phải loại người này, thật sự là đi đến phía trước Nam Sơn, bị người trong thôn giả làm sơn phỉ tặc nhân cướp mất một nửa tiền tài, mà bọn ta còn phải ra ngoài cầu học, lại thấy bên đường núi này có đồ vật, không biết là ai đặt, cũng không biết người kia ở đâu." Người kia cúi đầu nói, "Vì cầu học, bù lại tiền tài bị cướp, cho nên mới nổi lòng tham."
"Ngươi so với hắn thành thật hơn."