Dịch: Ming Ming
Bản Nguyên hồ, nước hồ bập bềnh, nổi lơ lửng phía trên lưng Cự Kình, tựa như hình thành một thế giới, trên hòn đảo tràn ngập linh khí nồng nặc mông lung, đẹp không tả xiết.
Lục Phiên áo trắng phần phật, ngồi tựa trên Thiên Nhận Y, ngắm nhìn trời đất bát ngát.
Ngưng Chiêu yên tĩnh đứng ở phía sau hắn, làn gió thổi lay động mái tóc dài của nàng, tung bay trong gió, xòe ra diễm lệ.
Nghê Ngọc cõng nồi đen trên lưng, tiểu Ứng Long không biết từ khi nào đã trèo lên trên đầu của nàng, cúi gằm mặt xuống, nhìn trời đất bát ngát.