“Gặp qua nhân tộc tiền bối.” Đồng tử của nam nhân trung niên co lại, cung kính hành lễ.
Người này không thể trêu chọc, nhất định phải cung kính một chút.
Ngao Tuyết cúi đầu không nói gì.
“Long tộc ở đại thế này vốn nên có ưu thế rất lớn, đáng tiếc các ngươi quá tham lam.” Giang Hạo lắc đầu nói: “Hơn nữa, con cẩu kia đã có chủ.”
“Không biết đó là cẩu của tiền bối, vì vậy mạo muội quấy rầy, xin tiền bối thứ tội.” Một trong hai nam tử trung niên mở miệng xin lỗi.