Sau đó lại có mấy sư huynh sư tỷ lần lượt đi tới. Nhưng mà, bọn hắn đều gọi Giang Hạo là sư huynh. Dù sao trước bàn là hai đệ tử thân truyền của Đoạn Tình Nhai, hơn nữa đều là đệ tử thủ tịch.
Ninh Tuyên tiên tử nói: "Cò cần bày trận không? Phòng ngừa ngoài ý muốn."
"Được, làm phiền sư tỷ rồi." Mục Khởi chân thành nói.
Thật ra thì không cần thiết, nhưng dù sao đối phương cũng là có ý tốt.
Giang Hạo nhìn một hồi, có chút bội phục: