"Sư huynh, đây…" Mộc Ẩn có chút khó có thể tin nổi.
Giang Hạo bình thản nói: "Vật ngoài thân, giữ lại để dùng trên đường đi. Tu vi của ngươi đúng là không kém, nhưng đại thế đến cho nên bên ngoài cũng không quá an toàn, giữ lại có lẽ sẽ có trợ giúp. Nhưng mà ta phải nhắc nhở ngươi một chút."
"Là gì?" Mộc Ẩn hỏi.
"Thiên m Tông là Ma Môn, lúc không cần thiết ngươi không nên nói mình là đệ tử Thiên m Tông." Giang Hạo nhìn qua người trước mắt, tiếp tục mở miệng:
"Mặt khác, ta có không ít kẻ thù ở bên ngoài, dọc đường đi nếu như có người hỏi về nguồn gốc hoặc là người liên quan thì đừng có nhắc tới ta. Nếu không thì sẽ chỉ mang đến càng nhiều phiền phức cho ngươi."