"Mục Khởi đi làm nhiệm vụ rồi, đừng nhìn nữa." Diệu Thính Liên có chút bất mãn, nói: "Bên phía quặng mỏ thường xuyên có việc, hắn qua đó rồi."
"Vậy sư tỷ không qua xem sao?" Giang Hạo hỏi.
"Không được, sư phụ để ta ở lại trông coi Linh Dược Viên, gần đây Cự Linh tộc không biết đã làm gì, hình như đang hưng phấn hơn rất nhiều. Nói không chừng sẽ chạy tới gây chuyện." Diệu Thính Liên nói.
Nghe vậy, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Diệu Thính Liên tiếp tục nói: "Thất Thải Thạch gần đây thường xuyên bộc phát ánh sáng, một số đệ tử đã dựa vào Thất Thải Thạch tấn thăng mấy lần, nhưng mà trên người lại có một chút ấn lý thất thải. Điều này khiến cho Cự Linh nhất tộc hưng phấn, nói là trên người bọn họ cũng có, đến lúc đó đều sẽ người một nhà. Một số Cự Linh tộc còn mang theo đệ tử tông môn, tìm người khiêu chiến khắp nơi. Tông môn cũng mặc kệ, do đó sẽ dễ gây tổn hại đến linh dược. Ta liền đến nơi này nhìn chằm chằm."