Bên trên boong tàu, Giang Hạo ngồi trên ghế ngồi, rót cho mình một ly trà.
Đoan Mộc Võ Cực mang theo nữ nhi đứng ở một bên. Bọn hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết người trước mắt là ai. Nhưng bọn hắn lại rõ ràng, không thể nhìn người trước mắt, bởi vì chỉ vừa liếc mắt thôi mà bọn hắn suýt nữa đã mất đi tâm thần.
Nữ nhân này kinh khủng đến cực hạn. Mặc kệ là nữ nhân hay là nam nhân, nhìn thấy nàng đều phảng phất như sẽ lâm vào bên trong đó, không cách nào tự kềm chế mình.
Nếu không phải có cường giả trước mắt ngăn cản một phần khí tức thì có lẽ bọn hắn đã luân hãm rồi.
Thế nhưng rõ ràng chó đều đuổi theo nàng, để nàng chạy trốn khốn khổ.