Giang Hạo rời khỏi Bách Hoa Hồ, tâm tình buông lỏng hơn rất nhiều. Mặc dù chuyện Hồng Vũ Diệp chính là Chưởng giáo khiến hắn có chút mờ mịt, nhưng mà chung quy lại không phải chuyện gì xấu. Đối phương có dấu hiệu tìm mình gây phiền phức, nhưng hết thảy đều đang ở trong phạm vi tốt. Nếu như Chưởng giáo là những người khác thì đúng là nguy hiểm vạn phần. Dù sao một khi xảy ra xung đột với Hồng Vũ Diệp thì chính là uy hiếp lớn lao đối với mình. Kết quả như hiện tại có thể nói là tốt nhất.
Cho nên, vừa đi ra, hắn liền đi bái phỏng những người tặng lễ trước đó một chút.
Một tháng trước là lo lắng Chưởng giáo sẽ xuất thủ, bây giờ thì không cần để ý nữa. Dù sao cũng không có biến hóa gì so với lúc trước.
Chờ bái phỏng xong liền có thể trở về tiếp tục cảm ngộ Đại La Thiên. Bên trong đao ý nhiều thêm một vật tựa như là sao trời, đương nhiên phải tốn một chút thời gian.
Giang Hạo đi tới trước đình, nhìn về phía ba người đang kinh ngạc, nói: "Là phòng hộ quá bình thường."