Trong phòng khách, Giang Hạo vừa mới đứng dậy liền lập tức có người đi tới, chính là người hầu vừa rồi. Hắn có chút khẩn trương nhìn xem mấy người.
"Khách nhân, phu nhân nói nếu như mấy vị không muốn chờ thì có thể rời đi." Người hầu cúi đầu nói.
"Chúng ta muốn đi ra phía sau dạo chơi, thế nào?" Giang Hạo khách sáo hỏi.
Người này cũng không quá ngang ngược càn rỡ. Xem ra cũng không phải là không biết sự lợi hại của Đoan Mộc Võ Cực.
"Thế nhưng, phu nhân nói không thể đi chỗ khác." Người hầu e ngại nói.