Do dự nhiều lần, Cố An vẫn lựa chọn đồng ý.
Dù sao đây cũng là cuộc đời của Dương Tiên, Dương Tiên và Phương Mộng nảy sinh tình cảm, cho dù không có tình yêu thì cố nhân ra đi, cũng nên tiễn biệt.
[Ngươi lựa chọn đồng ý đi gặp Phương Mộng, ngươi thu dọn một phen, ngày đó liền rời đi.]
[Cùng năm, ngươi đến Huyết Lộc thành, gặp được Phương Mộng, Phương Mộng nằm trên giường, mặt không có chút máu, ngươi phát hiện trên người nàng có một luồng lực lượng tương tự kiếm ý nhưng lại quỷ dị phức tạp hơn kiếm ý, ngươi hoài nghi bệnh tình của Phương Mộng có liên quan đến cái này, sau khi tìm hiểu, thì ra Phương Mộng cũng không có thành thân, vị nữ tử mang khăn che mặt kia là hậu nhân của Phương gia, Phương Mộng muốn thăm dò tình cảm của ngươi trước khi chết, biết được chân tướng, tâm tình của ngươi phức tạp.]
[Lúc năm trăm lẻ chín tuổi, cho dù ngươi hết sức giúp đỡ, Phương Mộng vẫn bệnh mất, ngươi đứng trước mộ nàng trầm tư, đứng liền mấy tháng, tóc đen đầy đầu của ngươi hóa trắng, ngươi đột nhiên cảm nhận được từ phần mộ của Phương Mộng có một luồng lực lượng yếu ớt bay ra, bay về phía xa, ngươi cảm thấy cái này có liên quan đến cái chết của Phương Mộng, ngươi quyết định đi điều tra, trước khi đi, ngươi khắc bốn chữ thê tử của Dương Tiên lên bia mộ của Phương Mộng.]