Ngày hôm sau.
Lỗ Ni và Cái Á đi đến những chiếc ghế đá có bậc trong quảng trường của bộ tộc, họ lặng lẽ ngồi ở đó, nhìn lũ trẻ chơi đùa nơi xa, Diệp Thanh Điệp cũng ở đó.
Mỗi lần nhìn thấy những hình ảnh như vậy, trưởng lão Lỗ Ni đều sẽ không tự chủ được mỉm cười.
-Đây có lẽ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của bọn nhỏ.
Lỗ Ni thì thầm.