Nhưng cú ra tay mang giông sét này quá nhanh, chớp mắt một cái đã tới, cánh tay trái của đối phương vung ra lập tức đánh trúng vào ngực của Kiều, một tiếng nổ lớn vang lên, lực sấm sét mang theo sức mạnh dữ dội xuyên qua thân thể. Mặc dù Kiều có năng lượng bảo vệ cơ thể rất mạnh, người của hắn vẫn bị đánh bay ra ngoài như cũ, ngực truyền tới cảm giác đau nhức kịch liệt, lúc đứng lại phải ho khan một tiếng, cảm thấy chẳng còn chút sức lực nào.
Hắn hơi xoay người, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Hứa Mạt chằm chằm, trong đôi mắt màu vàng kia hiện lên vẻ không phục.
-Ngươi quá chậm.
Hứa Mạt nhận xét. Vừa dứt lời, người của hắn đã biến thành một tia chớp biến mất tại chỗ, lập tức đấm ra một quyền, Kiều cũng vung ra một nắm đấm, nhưng lại nhận ra bóng người của Hứa Mạt nhanh chóng thay đổi, hắn chỉ có thể vội vàng đổi tay thành động tác cản lại.
-Ầm, ầm, ầm...