-Hứa Mạt, tăng tốc độ đuổi theo.
Phía trước có người lên tiếng thúc dục, là giọng của Tát Long, hắn quay đầu lại nhìn thoánh qua Hứa Mạt và Linh đang ở phía sau.
Hứa Mạt không quan tâm, sau khi vào được Thánh Địa Chi Môn vẫn luôn đi thẳng, quan sát trong này.
Một nguồn hơi thở cổ xưa xốc thẳng vào mặt. Bên trong Thánh Địa Chi Môn có động thiên khác, giống như là một vùng đất khác.
Nơi này y là một tòa lâu đài bằng đá không gì sánh được, có độ cao trăm mét, bên trong cực kỳ trống trải, có lẽ bởi vì đã có ở đây lâu rồi và vẫn còn tồn tại đến nay, kiến trúc trong thạch điện thậm chí còn có mùi mục nát.