Hứa Mạt lắc đầu. Hắn thật ra đâu có thiếu tiền đến như vậy, không cần lấy Cổ Lạp Thú đi đổi. Bản thân nhóc con này đã là một kho báu rồi, có thể tùy lúc sinh ra tinh quáng có ích với việc tu luyện lực tinh thần, vô giá đó.
Mà điều quan trọng hơn cả, là theo thông tin từ Linh, con Cổ Lạp Thú này thậm chí còn chưa được trưởng thành, sẽ còn phát triển hơn nữa. Chưa trưởng thành mà đã đạt tiêu chuẩn cấp cao của Tuyệt cảnh, nếu như thêm vài năm nữa, có thể trở thành thú cưng cấp bậc Thiên Hành Giả.
Vậy thì làm sao mà bán được?
Hơn nữa, Hứa Mạt cho rằng đối phương sẽ không cho được một cái giá tương ứng. Nếu như chỉ dùng giá của quái thú Tuyệt cảnh mà tính, thì chẳng khác nào nói năng vớ vẩn, bởi vậy Hứa Mạt không hề có ý định cân nhắc mà trực tiếp từ chối luôn.
Thấy Hứa Mạt lắc đầu, ánh mắt của Lâm Giáp càng trở nên sắc bén, trên người phóng ra một luồng áp lực vô hình. Ngay phía sau, không ít người của Lâm thị đi về phía bên này, một người trong đó đi đến bên cạnh Lâm Giáp, lên tiếng: