Nhưng vạn vật đều có thiên, nó có thể tránh được sâu kiến, xua đuổi dã thú, nhưng lại không thể tránh được đôi chân của con người, đè bẹp nó.
Nó không cam lòng, muốn chống lại đôi chân đó, thẳng lưng, nhưng một lần lại một lần bị dẫm lên, bất lực và tuyệt vọng bao trùm lấy nó.
Cho đến khi bị một bàn tay dễ dàng kéo ra khỏi mặt đất.
Một luồng hận ý dâng lên.
Tại sao? Tại sao lại như vậy?