“Lã đạo hữu, ngươi có căng thẳng không?”
Lúc này bọn họ đã gần đến Ngân Giang phủ, từ xa có thể thấy những dãy núi trập trùng điệp điệp, trên những dãy núi ấy là những phủ đệ lớn như cung điện trên trời.
Ngân Giang phủ là một trong những sơn môn bảo phẩm, ban đầu tưởng rằng chỉ vậy thôi, nhưng bây giờ xem ra không đơn giản như vậy, nó quá đồ sộ, quá bao la.
“Căng thẳng? Sao có thể chứ.” Lã Vũ vội vàng xua tay, nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng thực chất trong lòng rất hoảng loạn, chưa thấy Ngân Giang phủ thì không biết đối phương đáng sợ thế nào, chỉ cần nhìn đám kiến trúc đồ sộ này thôi đã khiến một tán tu như hắn cảm thấy áp lực không thể chịu đựng nổi.
Đây vẫn chỉ là nhìn từ xa, nếu ở bên trong thì bốn bề đều là sóng dữ, có thể nghiền nát hắn thành tro bụi.