Vì vậy, hắn có ý đồ lợi dụng tình hình, để bọn họ biết được về phong ấn, nếu có thể nhân cơ hội tìm ra thứ bị phong ấn, chắc chắn sẽ giúp hắn có cơ hội sống sót, thậm chí có thể giết chết Huyền Điên yêu đạo và Quy Vô.
“Ha ha.” Lâm Phàm cười lớn, quay đầu nhìn Quy Vô, “Đại sư, tên yêu nhân này coi bần đạo là kẻ ngốc rồi.”
Quy Vô đại sư nói: “Theo ý kiến của bần tăng, có lẽ hắn không biết đạo pháp của đạo hữu cao thâm, đã sớm tu thành thiên nhãn Đạo gia, cái gọi là thiện ác, chỉ cần nhìn qua là thấy.”
Vương Huyền lùi lại vài bước, cảm thấy có gì đó không ổn, dường như những lời hắn vừa nói chỉ là trò cười mà thôi.
Đột nhiên, ánh mắt của Lâm Phàm khóa chặt Vương Huyền, “Yêu nhân, mặc ngươi nói hay đến đâu, trong mắt bần đạo, ngươi vẫn là yêu nhân. Hôm nay sẽ cho ngươi thấy đạo pháp mà bần đạo học được.”