Cối Vô Song ho ra máu, trong trận pháp, hắn thực sự kêu trời không thấu, kêu đất không hay, sương mù che mắt, không nhìn thấy bất cứ thứ gì, Huyền Điên yêu đạo như bóng ma xuyên qua trong đó.
"Quy Vô......" Cối Vô Song kêu gọi Quy Vô đại sư.
Lúc này, Quy Vô đại sư nhìn thấy Cối Vô Song như vậy, trong lòng thực sự run lên. Lão thực sự không ngờ, lại có một ngày nhìn thấy Cối Vô Song thất bại dưới tay người khác.
Quy Vô đi tới, dừng lại trước mặt Cối Vô Song, Cối Vô Song từ từ ngẩng đầu lên, bên phải khuôn mặt bị xé mất một mảng lớn, máu thịt be bét, một mắt cũng bị mù, khó khăn nâng tay lên.
"Quy Vô......"