Lâm Phàm nói: “Tốt.”
Hắn vỗ vai Lục Cẩu, tâm tính của thiếu niên đã sớm trưởng thành, vào lúc hắn chém chết Khang lão gia, chấp niệm trước đây đã sớm tiêu tan.
Dương Nghĩa vẫn luôn đi theo phía sau, thu hết cảnh tượng trước mắt vào trong mắt, chuyện đạo trưởng giúp thiếu niên báo thù rửa hận, đáng để hắn suy nghĩ thật kỹ, biên soạn lại.
Để dùng phương thức có sức công kích hơn chấn động thính giả.
“Đi thôi.” Lâm Phàm nói.