Nhị Nha hiểu chuyện nói: “Cảm ơn đạo trưởng đã cứu ca ca của ta.”
Lâm Phàm mỉm cười xoa đầu Nhị Nha, phát hiện cơ thể Nhị Nha quả thực rất yếu, là bệnh từ trong bụng mẹ.
Hoàng Trường vào bếp chuẩn bị bữa sáng, vo gạo nấu cháo, lại vào trong sân lấy hai quả trứng gà, sau đó quay lại bếp.
Trong sân chỉ còn lại Lâm Phàm và Nhị Nha.
Nhị Nha cười khúc khích, Lâm Phàm nhìn khuôn mặt tươi cười này, cũng mỉm cười theo.