“Không thể nào, không thể nào.”
Lần đầu tiên Thôi Vô Song hoảng loạn như vậy.
Hắn không thể chấp nhận được chuyện này.
Không nghĩ ngợi gì, hắn lao ra ngoài, trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu, hắn muốn đến đó xem xét, chết phải thấy xác, sống phải thấy người.
Dù lệnh bài đã vỡ, hắn vẫn nuôi một tia hy vọng.