“Thưa các vị, bần đạo thừa nhận rằng thời đại này đang hỗn loạn, nhưng chúng ta phải tin rằng, một ngày nào đó, bầu trời sẽ sáng trở lại. Bần đạo tu hành nhiều năm, học đạo pháp cũng chỉ vì muốn trả lại cho mọi người một thế giới trong sạch.” Lâm Phàm nói.
“Đạo trưởng nói hay quá.” Ngô Hải dẫn đầu vỗ tay, thấy còn có người ngơ ngác, lão vội vung tay lên, “Vỗ tay đi, đạo trưởng nói hay quá.”
Bốp bốp bốp!
Nghe tiếng vỗ tay của người dân, Lâm Phàm hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy mọi sự cố gắng đều đáng giá.
Vất vả mệt nhọc cũng không sao.