Dáng vẻ chật vật của Dương Vũ khiến cho bách tính đang đứng nhìn ở gần đó phải sững sờ.
Đây chính là người đã từng đứng đầu thôn Phù Bình sao?
Từng bước, từng bước một, Dương Vũ cố gắng bò tới trước cửa thôn. Máu thịt ở trên lưng của hắn đã bị băm nát, lộ cả xương trắng, máu tươi hòa lẫn với mồ hôi thấm đẫm cả quần áo.
Cuối cùng, hắn cũng đã bò tới được cửa thôn.
Hắn muốn ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phàm, ý bảo mình đã bò tới nơi rồi, đối phương có thể buông tha cho hắn không?