"Ồ." Miêu Miêu bừng tỉnh đại ngộ, bội phục nói: "Tiên tổ của chín mạng miêu yêu Miêu Miêu thật sự là tấm gương của ta, ta không thể làm nhục cái tên Miêu Miêu này."
Từ sau khi nói cho các nàng biết lai lịch của cái tên.
Miêu Miêu cứ quấn lấy hắn đòi nghe chuyện về Phì Phì, nhưng hắn lấy đâu ra nhiều chuyện như vậy, chỉ có thể phát triển tiếp thành câu chuyện về chín mạng miêu yêu Miêu Miêu, may mà ngày xưa có xem phim truyền hình, bịa ra cũng là mở miệng là có thể nói được.
Phía trước có một bóng dáng, đang kéo xe, nhìn cái lưng còng còng, hiển nhiên là một lão nhân.
"Lão nhân gia, xin dừng bước." Lâm Phàm tăng tốc, chạy đến trước mặt đối phương, vừa định mở miệng hỏi thăm, lại phát hiện hai chân của đối phương bị xích sắt khóa lại, mắt cá chân đều bị mài đến chảy máu.