Con ngựa bị hoảng sợ, giơ móng lên kích động.
“Cút!”
Một tiếng quát lớn, dọa lũ chuột chạy đi.
Dương Thục thở ra một hơi, nơi hắn không muốn đến nhất chính là Hoàng Sa trấn, đáng tiếc là không có cách nào, nơi này là địa bàn hắn phụ trách, cho dù không muốn đến cũng không được.
Đi đến trước cửa, đưa tay đẩy cửa, cửa kẽo kẹt mở ra, một mùi máu tanh nồng nặc ập vào mặt, hắn không tự chủ được bịt mũi lại, vẫy tay xua đi luồng không khí khiến người ta buồn nôn trước mặt, sau đó định thần nhìn lại, chỉ thấy ở trước bàn, có một con yêu mặc áo xám rộng, để lộ đầu chuột.