âu Dương nghe thấy lời nói của lão hồ ly này lập tức cả kinh, chân nguyên cổ động, trong nháy mắt kéo đứt sợi dây thừng chân nguyên của Động Hư Tử đang trói cổ tay mình.
“Chân nguyên suy yếu nhiều như vậy? Đan điền cũng bắt đầu co lại, ngươi còn như vậy, sẽ không chết yên đâu!” Động Hư Tử nhìn âu Dương đang mấp máy môi trước mắt, có chút chua xót nói.
“Đừng can thiệp vào chuyện của ta, lão tiểu tử ngươi cũng không khá hơn ta chút nào!” âu Dương hoảng loạn giấu cổ tay của mình, cảnh giác nhìn Động Hư Tử, sợ lão tiểu tử này lại nhìn ra gì đó.
Động Hư Tử nhìn thiếu niên bối rối trước mắt, trong lúc hoảng hốt hắn dường như đã nhìn thấy dáng vẻ âu Dương dẫn theo Lãnh Thanh Tùng khi vừa mới theo Hồ Vân lên núi.
Đó là một năm lập xuân.