Nhìn âu Dương đang giặt quần áo cho mình, khóa miệng Lãnh Thanh Tùng vốn đang vểnh lên cũng chậm rãi hạ xuống, trong ánh mắt mang theo ý cười, nhưng sau đó cũng tắt đi.
Hắn hoảng hốt chạy về Tiểu Sơn Phong không phải bởi vì hắn gây ra đại họa gì đó ở bên ngoài, cũng không phải hắn tu luyện gặp khó khăn gì đó cần huynh trưởng giảng giải!
Mà là bởi vì hắn bất an, thậm chí có thể nói là sợ hãi!
Nhớ lại cảnh tượng hắn nhìn thấy trên vùng biển rộng lớn ở cực đông, Lãnh Thanh Tùng cũng nhịn không được mà toàn thân run rẩy.
Lãnh Thanh Tùng trầm thấp mở miệng nói: “Huynh trưởng nếu không thích ta tu luyện thì nói rõ là được! Vì sao còn muốn để cho ta đi một chuyến về phương đông?”