CHƯƠNG 920: CHỊU KHÓ CHỜ CHÚT ĐI Vương Khả cũng rất đành chịu, nếu mà để xốc mũ lên, chẳng phải sẽ bại lộ? Lúc này, đành phải nhắm mắt đưa chân thôi!
- Vừa rồi ngươi làm gì?
Trụ trì lạnh lùng nói.
- Vừa rồi vận công, vận chuyển hơi quá, chân nguyên xông phá cổ họng, rát quá không lên tiếng được, giờ thì đã rồi!
Vương Khả áp thấp giọng, khò khè nói.