CHƯƠNG 1895: LUYỆN HÓA ĐẾ LONG CHÂU - Tây Môn Tĩnh, ngươi tới, ngươi tới thúc giục Định Quang Kính, trữ vật vòng tay toàn bộ là tiền, ngươi tới tiêu đi!
Vương Khả đem Tây Môn Tĩnh kéo đến phụ cận. Chịu thôi, nhìn một lúc tiêu hao hơn mười vạn cân linh thạch, trái tim nhỏ của Vương Khả có chút không chịu nổi. Viên Diệu La Hán còn giãy giụa, rõ ràng hôm nay mình sẽ xuất huyết nhiều.
- Lão sư, lần trước Định Quang Kính này không phải đã bị nứt rồi ạ? Lại sửa được rồi?
Sắc Dục Thiên hiếu kỳ nói.
- Nói lắm thế, Định Quang Kính của ta biết tự chữa trị, nhanh lên!