CHƯƠNG 2073: VÕ THẦN CẢNH TẦNG THỨ SÁU Sư huynh, trước nay sư đệ ta chưa bao giờ quên cảm giác cầm kiếm khoái ý giang hồ của chúng ta khi xưa. Sư huynh, ngươi chính là đại ca của ta, thân nhân của ta!
Thế nên, sau đó đồ của ta cũng là đồ của ngươi, hết thảy bảo vật ta được đến, một nửa đều dành cho ngươi! Chỉ là đến sau ta cảm giác được sư huynh rầu r1 không vui, nhưng mà, ta lại không dám nói ra, ta sợ..., một ngàn năm trước, trấn áp Vương Cô Sơn cửu tử nhất sinh, sư huynh mở miệng, ta cũng nghĩa vô phản cố đi giúp! Bởi vì, ngươi là sư huynh của ta!
Trương Thiên Sư vừa liều mạng cứu Diêm La Nhân Hoàng vừa nghẹn ngào nói.
Hình ảnh ngày xưa không ngừng tái hiện trong đầu. Diêm La Nhân Hoàng quay sang nhìn sư đệ, cánh mũi đột nhiên chua xót, cảm giác hối hận tràn khắp cõi lòng.
- Sư đệ, ta, ta có lỗi với ngươi!