CHƯƠNG 4577: LÃO ĐẠI, LÃO ĐẠI! Hắn không thiếu ăn không thiếu mặc, không thiếu thần dược tu luyện, không lo báu vật, hắn không có kẻ thù trong Tiên Vực, ôm chân Đông Cảnh Chi Vương cũng không cho hắn chỗ tốt lớn lao gì, tại sao hắn phải ở đây?
Lục Ly ở thêm tám ngày, bên ngoài đột nhiên vang tiếng động ầm ĩ, Lục Ly nhíu mày, thần niệm quét ra ngoài.
Lục Ly nhìn thấy một thiếu niên áo gấm như một làn gió bước nhanh đi vào, có mấy thị nữ đuổi theo phía sau, dường như muốn ngăn lại thiếu niên.
- A?
Thần niệm của Lục Ly khóa chặt thiếu niên áo gấm, tim rung động, hắn đặt chén trà xuống, đứng lên, mắt nhìn chăm chú ngoài cửa.