CHƯƠNG 4816: LO LẮNG DUY NHẤT (2) Quả nhiên, sách lược này rất không sai, đại quân Thí Thiên Minh một đường triệt thoái, một đường bị cường giả từ các giới diện xung quanh lao ra chặn đánh, oanh giết một lúc liền rút lui. Mỗi lần lại mang đi tính mệnh mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, tựa như đao róc thịt, một lần cắt vài miếng, làm vậy không nguy hiểm đến tính mạng, lại khiến kẻ địch không ngừng chảy máu, thống khổ sống không bằng chết.
Tộc Vương Tê Viên tộc không tiếp tục lộ diện, nếu hắn ra tay, đoán chừng đám cường giả Thí Thiên Minh đang đào tẩu kia phải bị diệt sạch. Đại trưởng lão Tê Viên tộc cũng không truy sát, hắn chính đang ở trong Tê Viên Thành, bên cạnh còn có Nhị trưởng lão và bốn năm vị trưởng lão then chốt.
Lúc này bọn hắn đều đang quỳ gối trong một tòa thành bảo, trên vương tọa chính giữa đại điện thành bảo, một lão giả đang ngồi, chính là Tộc Vương Tê Viên tộc. Sắc mặt hắn không hề trắng bệch, ngược lại còn đỏ ửng, nhìn qua tựa hồ trẻ ra mấy tuổi.
Nhưng đám người Đại trưởng lão lại rất rõ ràng, đây là hồi quang phản chiếu, đây là một loại bệnh thái, Tộc Vương bọn hắn sắp về cõi tiên, không chống đỡ được bao lâu nữa. Nguyên một đám cường giả quỳ gối trên đất, nghẹn ngào nức nở, bi thương không thôi.
- Đứng lên cả đi!