Trong giấc mơ.
Hình như bọn họ đợi được viện quân, đánh thắng trận này, binh lính lần lượt trở về quê nhà, dân chúng địa phương cũng sống cuộc sống giống hệt như trước đây, mấy ngày nữa chính là lễ Khánh Ca của Đại Khánh, mỗi nhà mỗi hộ đều đoàn viên bên nhau, hát bài hát của bọn họ.
"Hái rau vi, hái rau vi, rau vi đã mọc thành bụi. Nói là về, nói là về, tuổi cũng đã già."
"Không có nhà, không có cửa, đều là do giặc Khuyển Nhung. Không có thời gian nghỉ ngơi, đều là do giặc Khuyển Nhung..."
Khoảnh khắc này, dường như bọn họ trở về quê nhà, hoặc là trở về cuộc sống thường nhật, mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, ngày tháng trôi qua nghèo khổ, nhưng dù sao cũng có người thân bên cạnh.