Một tháng sau, ở biên giới châu Chi Dương.
Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đi đến một dãy núi không biết tên, vẻ mặt u ám, trong mắt không có suy nghĩ nào khác.
Đi theo bản đồ nước Càn, trong đoạn đường mà bọn hắn đi, cũng đi qua hơn mười mấy thành trì, có rất nhiều chợ dành cho người Tu Tiên.
Nhưng lại không gặp bất cứ tà tu giết hại phàm nhân vô tội nào để bọn hắn cướp bóc.
Ngược lại gặp không ít tiên sư Luyện Khí kỳ, ở trong thành vênh váo tự đắc, trải qua cuộc sống phú quý, những chuyện như vậy bọn hắn đương nhiên không quản được.