Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu cũng đi về phía trung tâm nội thành, khắp nơi sầm uất và huyên náo, Trần Tầm nhìn thấy rất nhiều đệ tử tông môn.
Đôi mắt của Đại Hắc Ngưu mang theo sự chờ mong, nhìn xung quanh, nếu như có thể...... Cho dù để bọn hắn nhìn thấy một vài người quen cũng được.
Hắn và Đại Hắc Ngưu đều không nói chuyện, bọn hắn vừa đi vừa nhìn, xuyên qua những con phố rộng rãi, vô số tu sĩ lướt qua nhau.
Một nơi có nhiều tu sĩ như vậy, nếu như không có mục đích nào đó, thì càng không được dùng thần thức dò xét lung tung, bởi vì đây là một hành vi cực kỳ khiêu khích, trừ khi ngươi thật sự là đại lão, không sợ nhiều người tức giận.
"Lão Ngưu, cứ thuận theo tự nhiên đi, bọn họ chắc hẳn đều đã đột phá, toàn bộ Tu Tiên giới ai cũng không có tư chất tốt bằng chúng ta, ha ha."