Hơn nữa Trần Tầm còn có một kế hoạch rất to gan, đó chính là bồi dưỡng Hạc Linh thụ này thành một cái quan tài và để luyện chế pháp khí cho Lão Ngưu. Phải biết rằng năm đó ở trong sơn thôn nhỏ, Đại Hắc Ngưu thích nhất là khiêng quan tài. Nhiều con chó vàng to tướng đi ngang qua phải bày ra bộ dạng phục tùng khi gặp Đại Hắc Ngưu nhưng cũng không tài nào xử lý nổi.
Mà đến giai đoạn Kim Đan kỳ, bọn hắn cũng nghe nói cần luyện chế cái gọi là pháp bảo bản mệnh, chắc chắn Trần Tầm sẽ chọn Khai Sơn Phủ. Còn Lão Ngưu tạm thời sẽ chọn quan tài Hạc Linh thụ, làm quen trước một chút, nếu như không hài lòng thì sẽ đổi lại.
Bọn hắn bắt đầu chuỗi ngày bồi dưỡng linh dược, kéo tơ lột dây mây, tu luyện 'Tam Nguyên đan' là chính, ngồi thiền ở linh mạch là phụ. Một bên cũng nghe ngóng tin tức ở tiền tuyến, thỉnh thoảng làm nghề cũ một chút, đôi khi làm công việc cũ là đi đưa tiễn đồng môn thăng tiên, tại tông môn cũng coi như có chút 'tên tuổi'.
Nhưng mọi người đa số đều kiêng dè Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu không thôi, làm gì có người tu tiên nào còn có chuyên môn trong việc xử lý việc tang lễ, đã vậy lại còn là dân chuyên nghiệp như thế kia?
Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu không để ý chút nào, trong lúc chiến tranh, đồng môn ai mà có tang sự thì có thể tìm đến nhờ bọn hắn giúp đỡ, bọn hắn cũng không thu tiền, xem như là để tích chút công đức cho chính mình.