“Ai đó!” Nữ tử hét lớn một tiếng, chân giẫm pháp khí bay lên không trung, tay cầm kiếm lao tới chém một nhát, thân cây bị chặt làm đôi tạo nên âm thanh động trời.
Hai luồng lá khô đột nhiên rơi xuống trước mặt bọn họ làm họ không nhìn rõ cảnh tượng trước mặt, thật dị thường.
“Hừ, chỉ là một tên Luyện Khí tầng tám mà cũng dám cả gan đến đây giả thần giả quỷ!”
Nữ tử Tử Vân Tông chỉ kiếm hướng về phía bọn hắn, khẽ nói: “Nếu để ta phát hiện ra thì các ngươi đừng hòng ở lại.”
Trần Tầm bình tĩnh như nước, không nói lời nào, nhìn con chim nhỏ vẫn đang đập cánh thình thịch, ánh mắt hắn lộ ra sát khí, cơ thể đột nhiên tăng tốc, khi hắn vừa bắt được thì lập tức bóp nát Tịch Cốc điểu bằng tay không khiến cho bàn tay bị nhuốm đầy máu.